Em đã đến cho anh niềm hy vọng ,
rồi ra đi để vỡ mộng tình anh ,
để tinh phai như chiếc lá mong manh ,
trời gieo gió làm tan tành rụng vỡ ,
nếu yêu anh đã làm em lo sợ ,
trước cuộc đời còn nặng nợ áo cơm ,
nên em đành xa bến đợi hạ bườm ,
để trôi nổi anh giữa đời nghiệt ngã ,
đến với nhau tưởng tình thật dạ ,
nào biết đâu nổi buồn bã ngày sau ,
thà là mình đừng gặp gỡ chi nhau ,
quen biết rồi thì làm sao quen được ,
đã yêu người tha thiết tròn mơ ước ,
sao tình mình chia lói ngược chiều nhau ,
đời đua nhau tranh vật chất đèo cao ,
em thì khác nhưng vì sao vẫn thế ,
sống nghèo nàn hạnh phúc mình khó thể ,
đôi tay này vẫn tìm kế sinh nhai ,
nào dám đâu gieo phiền lỵ cho ai ,
đã yêu nhau đừng biệt phân hoàn cảnh ,
anh lâm vào hoàn cảnh bao khó xử ,
em cũng vì cha mẹ với tình thân ,
duyên nợ ta chưa đi kiệp đến gần ,
sao vắp ngã cho nhọc nhằn anh trọn ,
em đi rồi anh còn ôm đau đớn ,
giữa đêm buồn giá lạnh với cô đơn ,
buồn sâu thẳm khắc vào tìm giỏi hờn ,
sao tinh em chỉ chập chờn ảo giác ,
em đi rồi anh đêm dài ngơ ngác ,
trước hoang tàn của bão tác vừa qua ,
đau trong tim sao chẳng thể xoá nhoà ,
vết thương ấy cứ từng ngày rỉ máu ,
em đùa giởn gieo chi tình yêu ảo ,
ảo trong đời mà đau đáo trong tim ,
tình của em đã trôi lạc nổi chìm ,
anh còn biết tin vào đâu vui sống ,
hạnh phúc kia đã tan trong ảo mộng ,
quá hoang đường với một trái tim son ,
người đời yêu bằng trót lưỡi thề non ,
một chút khó đã lùi mòn tình nghĩa ,
anh nhà nghèo nên đời nhiều mai mĩa ,
nhưng tình yêu từ hai phía mà nên ,
bên đơn phương bị từ bỏ lãng quên ,
người vô cảm vẫn vui bên kẻ khác ,
sống bên kia tình đùa vui thể xác ,
theo vật chất nổi khao khác thường nhân ,
em là chi khi nhỏ bé tấm thân ,
sao cưỡng được qua phong trần định luật ,
........
ta buồn đời khô cạn nguồn cảm xúc ,
khi muôn người vẫn tất bật bon chen ,
bận tình chi cho một chút nhỏ nhen ,
nó đã làm cho tâm thêm thảm khổ ,
buồn chán đời trước những gì đạp đổ ,
bước đường ta muốn đạp số lùi chân ,
sống làm chi khi mỏi mệt nhọc nhằn ,
từng giây phút chỉ gượn cầu lẽ sống ,
nhiều phiền lỵ đã làm ta tê cống ,
một mảnh hồn nhiều vỡ vụng đau thương ,
địa cầu kia như hết chổ náo nương ,
cho ta một lói con đường tin sống ,
cổi đại cầu nhiều nghiệt oan gieo khống ,
muôn người đông mà quá hẹp tấm lòng ,
ai cho ai thật cái nghĩa đại đồng ,
không biệt phân sang hèn và giai cấp ,
em xa tôi cũng vì do hoàn cảnh ,
hay vì em vẫn thích sống sướng vui ,
với vật chất cho an thoả phủ phê ,
mà xem tôi chỉ là tình vụng dại ,
tôi mất em cùng vì nghèo có phải ,
hay vì tôi mang cái tội khổ đau ,
em bên ai có đẹp nghĩa dài lâu ,
tối sám hối giam mình trong lặng lẽ ,
tôi buốc đi giữa đời tôi buồn tẻ ,
không tình yêu và không kẻ quan tâm ,
tội lỗi chi mà tôi mãi tháng năm ,
không hiểu nổi mình vương nhiều oan nghiệt
....
► ĐỪNG QUÊN CHIA SẺ CHO BẠN BÈ CÙNG XEM BÀI VIẾT NÀY (▰˘◡˘▰)