Là vô vàn cảm xúc.. Có chút buồn, một nỗi hờn tủi.. Một sự nhớ nhung, những suy nghĩ miên man cứ hiện về trong trí nhớ..để rồi ta nhận ra rằng đôi mắt ta ướt tự khi nào...
Yêu xa...
Là ta phải biết chấp nhận cái đơn lẻ một mình...Đứng trước những nỗi muộn phiền khó khăn ta không thể chạy đến ngay bờ vai người mình yêu, mà phải học cách dần dần chấp nhận...
Yêu xa...
Là cần lắm những giây phút ấm êm bên cạnh..Cần lắm lời yêu thương thì thầm...Cần lắm những điều mà ai cũng có được nhưng biết là không thể...
Nhưng...hãy vững tin vào một ngày mai ta mãi bên nhau...Vì Trái Đất tròn, người yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau…Hạnh phúc sẽ đến với những người biết hy sinh, biết kiên trì và biết chờ đợi..
► ĐỪNG QUÊN CHIA SẺ CHO BẠN BÈ CÙNG XEM BÀI VIẾT NÀY (▰˘◡˘▰)