chỉ giận cơn mưa cứ vô tình đổ xuống
để vụng về bàn tay anh luống cuống
chiếc ô che ngang cũng bất chợt bần thần
Thật lòng em vẫn muốn được gần
tựa vào vai anh khi chiều về gió thổi
đôi lúc được thả lòng giận dỗi
nắng nhoẻn miệng đùa trêu ghẹo phía sau lưng
Thật lòng em đâu phải dửng dưng
để nụ hôn cứ cúi đầu bỡ ngỡ
môi chạm vào môi nghe nồng nàn nhịp thở
khúc khích gió cười rồi ghé sang chơi
Thật lòng em không muốn hai đứa nhớ hai nơi
thêm khoảng cách cứ miệt mài trách khẽ
chỉ có đêm bình yên dựa vào em lặng lẽ
dỗ dành những tiếng thở than
Nhớ tiếng anh cười, nhớ câu chuyện lan man
nhớ giấc mơ em vẽ vào cổ tích
gió đầu mùa , cơn mưa rả rích
thật lòng em… em… chẳng ghét anh đâu…
(Thơ sưu tầm)
► ĐỪNG QUÊN CHIA SẺ CHO BẠN BÈ CÙNG XEM BÀI VIẾT NÀY (▰˘◡˘▰)